CON ĐƯỜNG XƯA



Con đường trong đêm mưa
Con đường sương nhòa rét buốt
Con đường chỉ mình ta lú lẫn bóng chiều.
Con đường cô liêu
Con đường có ai đứng đợi
Thêm một mùi hoa dại
Thêm một tình yêu
Bớt một nỗi buồn
Ai đó bước đi giữa mùa gió bấc.

3 comments:

  1. Bức tranh này buồn quá P ơi. Chẳng thấy "bớt một nỗi buồn" gì cả. Hay thơ buồn nên hay, tranh buồn nên đẹp?

    ReplyDelete
  2. Con đường trong đêm mưa
    Con đường sương nhòa rét buốt
    Con đường chỉ mình ta lú lẫn bóng chiều.
    Con đường cô liêu
    Con đường có ai đứng đợi

    ReplyDelete
  3. ;-), là con đường xưa mà, khi chưa kịp "bớt một nỗi buồn"

    ReplyDelete